Thủ phạm vẫn là tập đoàn Việt-gian cộng-sản
tiếm quyền
Việt Thường
Theo tin hãng Reuter đánh đi từ Djakarta, Indonésia,
thì đầu tháng 7-1992, Tàu cộng đã ký hợp đồng với công ty dầu lửa Mỹ Crestone
Energy Corp. để thăm dò dầu lửa tại vùng biển rộng 25.000 km2 xung quanh quần
đảo Trường sa và một lần nữa khẳng định chủ quyền của họ đối với quần đảo này.
Cùng lúc, một bài báo của Henry Kamn cho biết ở biên giới phía Bắc của Việt
Nam, Tàu cộng đã cho dựng lại cửa Hữu nghị vào sâu trong phía đất Việt Nam vài
trăm mét, nơi con đường Tàu cộng đã dùng để tiếp tế vũ khí cho tập đoàn cộng
sản tiếm quyền ở Việt Nam gây chiến tranh tàn phá miền Nam Việt Nam, làm cho
đời sống của toàn thể nhân dân miền Bắc Việt Nam ngày càng cùng cực, ngày càng
bị lệ thuộc toàn diện vào Nga-xô và Tàu cộng. Chính lúc đó thì bộ chính trị
cộng đảng Việt Nam đã họp và bổ sung vào ban bí thư cộng đảng hai bộ mặt, một
giáo điều cực đoan là đương kim ủy viên bộ chính trị cộng đảng Nguyễn đức Bình
và một quân phiệt hãnh tiến là Lê khả Phiêu, ủy viên trung ương cộng đảng,
trung tướng chủ nhiệm tổng cục chính trị của quân đội.
Những mẫu tin trên càng phơi rõ bộ mặt
nham nhở của tập đoàn cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam đã, đang và vẫn sẽ là trở
ngại chính cho việc giải phóng sức sản xuất, xây dựng nền kinh tế quốc gia phồn
vinh, ổn định đời sống toàn dân Việt Nam, phát triển khoa học kỹ thuật tiên
tiến, tổ chức hệ thống giáo dục và y tế tiến bộ, xây dựng và làm sống lại
truyền thống văn hóa dân tộc v.v… Trên cơ sở đó nước Việt Nam sẽ đóng góp có
hiệu quả cho sự ổn định của vùng, tạo một không khí bình đẳng, tin tưởng trong
quan hệ với các nước trên toàn thế giới, có phần đóng góp quan trọng vào những
mục tiêu cao cả của tổ chức Liên hiệp quốc vì phúc lợi của loài người. Một sự
thật hiển nhiên là trong những năm tiếm quyền, tập đoàn lãnh đạo của cộng sản ở
Việt Nam không chỉ phá bỏ đạo lý tốt đẹp truyền thống của dân tộc, chúng còn
làm tan hoang nền kinh tế của đất nước, tài nguyên bị tiêu phí, nhân lực bị
kiệt quệ hao gầy vì bị đói ăn, bị nhồi nhét lòng hận thù những gì là đẹp là
đúng, tất cả trí tuệ và sức lực chỉ dồn vào chiến tranh phá hoại ở trong nước
và ngoài nước; chúng dựng lại những lễ nghi, hủ tục tà giáo của thời trung cổ;
chúng phá bỏ uy tín của đất nước và dân tộc Việt Nam trên trường quốc tế, chúng
trực tiếp tổ chức các dịch vụ đĩ điếm ở trong nước, buôn bán thuốc phiện, ma
túy, buôn bán vũ khí, tổ chức các đội quân đánh thuê cho nước ngoài; chúng biến
nam nữ thanh niên Việt Nam thành nô lệ kiểu mới để xuất khẩu nhằm trả nợ cho
những hoang phí của chúng trong đời sống cũng như tính khát máu gây chiến
tranh. Về thực chất tụi cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam là tổ chức loại mafia,
có chút khác biệt với mafia quốc tế là bọn chúng đã tiếm được chính quyền ở một
nước. Chỉ vì cái lợi vị kỷ mà tập đoàn cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam không chỉ
bán xương máu, con người, nhân phẩm của nhân dân Việt Nam, chúng còn bán
đứng một bộ phận lãnh thổ của Việt Nam cho ngoại bang. Các quần đảo
Hoàng sa và Trường sa vốn là một phần lãnh thổ của Việt Nam. Trong những năm
1950, lợi dụng việc tập đoàn cộng sản tiếm quyền ở phía Bắc Việt Nam đang tổ
chức những xáo trộn mọi mặt trong đời sống của nhân dân ở cả nước Việt Nam, Tàu
cộng lên tiếng chiếm chủ quyền ở những quần đảo đó và có những hành động lấn
đất cụ thể. Trước tình hình đó, chính phủ Việt Nam Cộng Hòa đã ra thông cáo
ngày 1-6-1956 khẳng định các quần đảo Hoàng sa và Trường sa là bộ phận lãnh thổ
của nước Việt Nam. Thế nhưng chỉ sau đó 14 ngày, đại diện của tập đoàn cộng
sản tiếm quyền ở miền Bắc Việt Nam là Ung văn Khiêm, một trong số 37 ủy
viên trung ương chính thức của cộng đảng kiêm thứ trưởng ngoại giao của ngụy
quyền cộng đảng cầm quyền ở miền Bắc Việt Nam đã lên tiếng ủng hộ lời tuyên
bố chiếm đất của Tàu cộng. Để tỏ lòng ngoan ngoãn cắt đất dâng cho nước
quan thầy, ngày 14-91958, Phạm văn Đồng, ủy viên bộ chính trị cộng đảng kiêm
phó thủ tướng, bộ trưởng ngoại giao trong ngụy quyền Hồ chí Minh ở miền Bắc
Việt Nam đã viết thư cho Chu ân Lai, thủ tướng Tàu cộng, khẳng định chủ quyền
của Tàu cộng đối với hai quần đảo Hoàng sa và Trường sa! Tất nhiên cả lời
tuyên bố của Ung văn Khiêm cũng như nội dung lá thư của Phạm văn Đồng đều
phải được họ Hồ thông qua với tư cách chủ tịch cộng đảng kiêm chủ tịch nước và
thủ tướng của chính phủ cộng đảng tiếm quyền ở miền Bắc Việt Nam.
So với chính phủ ở miền Nam Việt Nam lúc đó, rõ ràng tập đoàn tiếm quyền Hồ chí
Minh là lũ bán nước.
Chính sách dâng đất cho Tàu cộng của tập
đoàn tiếm quyền Hồ chí Minh nhằm dựa vào ngoại bang để đàn áp nhân dân miền Bắc
Việt Nam, xóa bỏ dân chủ, thủ tiêu và bỏ tù những người yêu nước, xuyên tạc
lịch sử, lừa dối dư luận trong và ngoài nước, dựng lên một chính quyền độc tài
đảng trị và công an trị, tiến tới vũ trang thôn tính miền Nam Việt Nam, đã
là tiền đề để khêu gợi lại lòng tham chiếm đất và xâm lược đã có hàng ngàn năm
lịch sử của đế quốc Tàu đối với đất nước Việt Nam ta.
Họ Hồ và những kẻ kế vị hắn luôn luôn
trung thành với quyền lợi ích kỷ của tập đoàn cộng sản lãnh đạo ở Việt Nam, vì
chủ nghĩa tà giáo của bọn chúng mà đem cả nước Việt Nam làm tiền đồn, cả dân
tộc Việt Nam làm lính đánh thuê cho giấc mộng bá chủ của Nga-xô cũng như nước
cờ quốc tế của Tàu cộng, khiến gây chiến tranh tàn phá trong nước, gây chiến và
đe dọa chiến tranh với các nước lân bang, làm mất niềm tin của các nước trong
vùng cũng như toàn thế giới đối với Việt Nam.
Sau khi dựa vào ngoại bang, vi phạm trắng
trợn Hiệp định quốc tế ở Paris về Việt Nam, lũ đệ tử của họ Hồ đã tiếm được
quyền thống trị trên cả nước Việt Nam và chúng vội vã ký cái gọi là “hiệp ước
hợp tác toàn diện và triệt để với Nga-xô”, nghĩa là phụ thuộc vào Nga-xô hoàn
toàn cả chiều sâu lẫn chiều rộng của tất cả các lĩnh vực hoạt động của đất nước
và nhân dân Việt Nam. Những điều khoản mà chúng ký kết còn tai hại và ô nhục
gấp ngàn lần so với hiệp ước Patenôte mà Tự Đức đã ký với thực dân Pháp. Nếu
Hiệp ước Patenôte của Tự Đức bị coi là hiệp ước bán nước thì hiệp ước mà bọn
cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam ký với Nga-xô chính là văn tự bán nước
toàn diện và triệt để, là bản cam kết của bọn cộng sản tiếm quyền ở
Việt Nam đối với Nga-xô tình nguyện đem cả nước Việt Nam, và toàn bộ tiềm năng
của đất nước về nhân lực, tài lực, phục vụ cho chiến lược toàn cầu của Nga-xô ở
trong vùng Đông-nam-á cũng như để khống chế ảnh hưởng của Tàu cộng. Đó là
nguyên nhân cốt lõi của cuộc chiến với Tàu cộng năm 1979 và cuộc xâm lăng
Cam-bốt và là cái cớ để Tàu cộng lấn đất của nhân dân Việt Nam ngày nay.
Cho dù đã quá muộn, nhưng ngay từ sau
tháng 4-1975, nếu như tập đoàn cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam thực hiện được
đúng phần nào lời tuyên bố khôn ngoan “hòa hợp, hòa giải dân tộc”, xây dựng một
nước Việt Nam “hòa bình, trung lập”, thì bộ mặt đất nước Việt Nam ta đã có
nhiều thay đổi tích cực nhờ vào lòng yêu nước vốn là thống tốt đẹp của nhân dân
ta, nhờ vào tài nguyên phong phú và đa dạng của đất nước, nhờ vào nguồn nhân
lực dồi dào có tay nghề cao, có kỹ thuật tiến bộ của nhân dân ở miền Nam nước
ta, nhờ vào vị trí địa lý thuận lợi v.v… Chắc chắn mọi lãnh vực kinh tế, quốc
phòng, ngoại giao, văn hóa, giáo dục v.v… của đất nước ta đã có những bước
triến dài, có quan hệ hợp tác thân hữu với các nước lân bang và trên thế giới,
giữ được sự ổn định trong vùng. Tất cả những cái đó là sự đảm bảo vững chắc xóa
bỏ hận thù, xóa bỏ tham vọng lấn đất của Tàu cộng đối với nước ta, xây dựng lại
quan hệ hữu nghị tin cậy và buôn bán có lợi cả trước mắt cả lâu dài cho hai
phía.
Không phải tập đoàn cộng sản tiếm quyền ở
Việt Nam không hiểu biết những điều đó, nhưng vì chúng bị ràng buộc tự nguyện
bởi lý thuyết tà giáo cộng với bản chất bán nước hại dân, bản chất mafia trong
hành động, bất chấp quyền lợi của dân tộc, quyền lợi loài người, tất cả cho
quyền lợi vị kỷ tập đoàn của chúng, lấy chém giết, khủng bố làm phương tiện
chiếm đoạt và bảo vệ quyền lợi vị kỷ của bọn chúng. Nét đặc trưng của Việt Nam
dưới sự thống trị của tập đoàn mafia cộng sản tiếm quyền là cả nước là chiến
trường, cả nước là trại lính, cả nước là nhà tù, là sự hận thù trong nước, là
sự hận thù ngoài nước!
Ký hiệp ước bán nước cho Nga-xô và vì
quyền lợi của Nga-xô mà hành động, tập đoàn mafia cộng sản tiếm quyền ở Việt
Nam đã làm cho Việt Nam ngày càng bị cô lập trên toàn thế giới, đời sống nhân
dân ngày càng cùng cực, hạ tầng kinh tế bị phá hoại nghiêm trọng, tài nguyên bị
lãng phí v.v… Lấy thí dụ ngay trên báo Công nhân Giải phóng của cộng sản thì
thấy trong cái gọi là công ty liên doanh khai thác dầu khí với Nga-xô, năm 1990
khai thác bán dầu thô được 100 triệu USD thì phải trả công chuyên chở của 9 tàu
Nga-xô hết 90 triệu USD, còn lại 10 triệu USD thì phải nuôi gần 3 ngàn gia đình
công nhân viên Nga với đời sống cao hơn rất nhiều khi bọn họ ở Nga. Đã thế còn
phải bán tới 70% dầu thô khai thác được cho Nga với giá “hữu nghị”. Đấy chính
là một minh họa về sự hợp tác “toàn diện và triệt để” trong con mắt của người
làm báo đang còn ăn lương của tập đoàn mafia cộng sản. Như vậy bảo sao nhân dân
ta không nghèo khổ, kinh tế không kiệt quệ. Lại thêm hai nhà máy thủy điện
Hòa-bình và Trị-an mà tập đoàn mafia cộng sản giả điếc giả mù để hãnh diện,
thực chất là hai cái miệng của con khủng long ngốn phần lớn ngân sách xây dựng
cũng như vật liệu mà chẳng có hiệu quả kinh tế gì, sẽ còn là gánh nặng và mối
rối cho nền kinh tế của đất nước sau này, ngoại trừ đó là hai điểm quan trọng
nhất trong những điểm mà Nga-xô dùng để phát triển tinh thần thân Nga trong các
sắc tộc ở Việt Nam sẽ lan truyền sang cộng đồng sắc tộc của cả nước có biên
giới chung với Việt Nam và xa hơn nữa, và đó cũng là trường thực hành cho công
nhân, kỹ sư mới ra trường và các cán bộ tổ chức các đoàn thể cũng như nơi để cơ
quan KGB của Nga tuyển chọn và cài điệp viên v.v…
Tội ác của tập đoàn mafia cộng sản tiếm
quyền hiện nay ở Việt Nam không chỉ đối với đất nước và nhân dân Việt Nam mà
còn đối với nhiều dân tộc khác thật là rõ ràng. Chúng phạm tội có hệ thống và
tự giác. Tội ác của chúng chồng chất lên nhau và đã kéo dài cả nửa thế kỷ. Tội
sau lớn hơn tội trước cả tầm vóc lẫn sự khốc hại. Hậu quả những tội ác của bọn
chúng không chỉ tai hại đến thế hệ thứ tư của nhân dân Việt Nam mà chắc còn âm
ỷ kéo dài vài thế kỷ nữa, cho dù bọn chúng sụp đổ ngay lúc này.
Thế giới cộng sản đã sụp đổ gần như trọn
vẹn. Loài người đã được những nhân chứng và chứng cớ cụ thể từ các nước đã lật
đổ ách thống trị của cộng sản cho thấy hệ thống tội ác tàn bạo kéo dài của
những chính quyền cộng sản đã giáng lên nhân dân nước họ và nhân loại. Thật
đáng buồn về một thực tế hiện hữu là còn có những người Việt Nam chúng ta chưa
chịu bằng khổ đau của bản thân, của họ hàng bè bạn, của đất nước và dân tộc,
còn nhìn bằng con mắt lệch lạc, thu nhỏ hoặc lược bớt tội ác của tập đoàn mafia
cộng sản tiếm quyền hiện nay ở Việt Nam. Lật bản chất mafia của bọn chúng ra có
gì là phóng đại không? Phải nói ngay rằng ngàn lần không, bởi trên thế giới này
cũng như lịch sử Việt Nam chưa từng có tập đoàn cầm quyền nào đưa nhân dân nước
mình vào các nhà tù chính thức tớí 1/20 tổng dân số từ tuổi thành niên trở lên
(hơn 2 triệu tù nhân trong số 40 triệu dân), đấy là chưa kể những nhà tù trá
hình; xuất khẩu lao động (thực chất là nô lệ) theo kiểu đem con bỏ chợ; tổ chức
vượt biên cho dân để thu vàng và ngoại tệ cùng chiếm đoạt những tài sản khác;
dửng dưng vô trách nhiệm với mấy triệu người bị tàn phế vì chiến tranh do chúng
gây ra cũng như nhiều triệu gia đình cô nhi quả phụ mà bọn chúng là thủ phạm
gây ra cho họ; tổ chức trồng thuốc phiện và cần sa cũng như chế biến và kinh
doanh những thứ hàng đó ở trong và ngoài nước; tổ chức đào bới và buôn bán hài
cốt; phá hoại và làm vẫn đục các nơi thờ tự của các tôn giáo v.v… Còn nhiều
lắm, kể sao cho hết, chẳng cần phải thêm thắt gì mà chỉ cần giở xem những trang
báo của chính bọn chúng quản lý mặc dù đã chịu sự kiểm duyệt gắt gao cũng như
bưng bít nhưng đành phải để những vụ hoặc quá lộ liễu hoặc vì tranh ăn nội bộ
mà phơi bày nhau ra để thanh toán nhau cũng theo đúng kiểu… mafia!
Thật đáng buồn là còn có những người Việt
Nam đáng ra phải kể ra những bất hạnh mà bản thân phải gánh chịu hoặc kể lại
trung thực những điều mắt thấy tai nghe thì lại làm người bào chữa cho những
tội ác của tập đoàn mafia cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam hiện nay. Họ muốn làm
phật chăng? Nhưng sự thật là Phật tổ cũng phải trừng phạt cái tội láo lếu của
Tề thiên Đại thánh bằng cách giam dưới núi Ngũ hành.
Giờ đây không thể nào nói được rằng tập
đoàn mafia cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam thiếu thực tế để hiểu được cái nguy
hại của chủ nghĩa cộng sản, hiểu được cái cơ chế gọi là xã hội chủ nghĩa, độc
đảng công an trị là nguyên nhân ràng buộc tiến bộ, hạnh phúc của dân tộc; làm
phương hại đến tự do, độc lập và chủ quyền toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc.
Giờ đây không thể nào nói được rằng tập
đoàn mafia cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam còn thiếu thực tế để hiểu về cái gọi
là “tinh thần quốc tế vô sản cao cả” cũng như “sự hợp tác xã hội chủ nghĩa bình
đẳng cùng có lợi” chỉ là những cụm từ tỗng tuếch về nội dung và vô liêm sỉ về
thực hiện.
Trước những biến đổi sâu sắc trên thế
giới, tập đoàn mafia cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam bấm bụng nhận một số khuyết
điểm và hứa “đổi mới” (múa lại võ của họ Hồ về cải cách ruộng đất ở miền Bắc
Việt Nam trước kia). Nhưng đến nay thì thời gian cũng đã khá dài (từ 1986) mà
chúng chỉ nhận những khuyết điểm không cơ bản, và lời hứa đổi mới chỉ là đổi
mới cách khủng bố, lừa đảo tinh vi hơn cho phù hợp với tình thế đang bất lợi
cho chúng. Sự thay đổi nhân sự của chúng vẫn là những bộ mặt có cương vị
chủ chốt trong các hành động tội ác từ thời kỳ họ Hồ còn sống. Thí dụ như Đỗ
Mười, đã được họ Hồ chỉ định làm trưởng ban cải tạo công thương nghiệp tư bản
tư doanh ở miền Bắc Việt Nam xưa kia, sau tháng 4-1975 Đỗ Mười lại được Lê Duẩn
cử vào miền Nam, đem kinh nghiệm và dòng máu lạnh giết người không gớm tay của
những sát thủ trong tổ chức mafia, để chém giết, cướp của của nhân dân miền Nam
Việt Nam, cũng trong cái gọi là cải tạo kinh tế. Cái gọi là “đổi mới” đó là sát
thủ Đỗ Mười không còn đóng vai kẻ thừa hành nữa mà nhờ vào thành tích máu lạnh
giết đồng bào không run tay cũng như đã từng mắc bệnh điên (phải qua điều trị
tại Tàu cộng gần hai năm) nên được suy tôn lên hàng lãnh tụ cao nhất và Phạm
văn Đồng, kẻ đã có bút tích dâng hai quần đảo Hoàng sa và Trường sa cho Tàu
cộng, dù đã vượt khá xa cái tuổi chết của họ Hồ nhưng vẫn được suy tôn là cố
vấn tối cao cái tổ chức mafia kiểu mới đó. Phải chăng hình ảnh của một tội đồ
giết dân với một tội đồ bán nước làm những người giả bộ ngớ ngẩn với thời cuộc
bị xúc động tấm lòng “giả bồ tát” chăng?
Đã thế cái gọi là hiến pháp 1992 của tập
đoàn mafia cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam, còn rành rành giấy trắng mực đen,
kiên trì chế độ độc đảng cai trị của cộng sản; kiên trì đưa đất nước xuống đầm
lầy của chủ nghĩa xã hội; kiên trì lấy kim chỉ nam là chủ thuyềt tà giáo
Mác-Lê; kiên trì tư tưởng (bán nước hại dân) của họ Hồ. Thật quá rõ ràng để dù
có từ bi, nhân ái như Bồ Tát hay Đức Chúa cũng không thể nào không thấy sự lỳ
lợm, ngoan cố đúng tính cách mafia của tập đoàn cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam
hiện nay. Chúng bất chấp bài học lịch sử ở ngay chính nước Nga, mẫu quốc của
chúng, cũng như ở các nước thuộc khối Đông-âu. Chúng bất chấp quyền lợi trước
mắt cũng như lâu dài của đất nước và dân tộc Việt Nam, chẳng cần nhớ đến mảnh
đất này đã có bao thế hệ cha ông của bọn chúng góp phần tạo dựng và bảo vệ cũng
như ngày nay đang yên nghỉ trong lòng Đất Mẹ. Chúng thản nhiên xúc phạm đến
chính cả thành quả và mồ mả tổ tiên của chính chúng thì sự vô liêm sỉ đã lên
đến tột cùng còn thua cả loài cầm thú. Có thể nào đem lòng tin và tình cảm
trong sáng gửi gấm ở những loài thú đã biết nói tiếng người như vậy được không?
Ngày nay, cái quan hệ của tập đoàn mafia
cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam và Tàu cộng như cái thế của tên ăn cướp và thằng
ăn trộm, cùng dựa lưng vào nhau cho bớt run trước sự nổi giận của nhân loại
nhưng bọn chúng không ngừng tìm cơ hội để móc túi và trấn lột nhau khi có dịp.
Tàu cộng căm thù cộng sản Việt Nam từ
trận chiến 1979, cũng thừa biết sự thất thế và tráo trở của tập đoàn lãnh đạo
của cộng đảng Việt Nam cũng như đã từng có dữ kiện để hiểu rằng tập đoàn mafia
cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam hiện nay đã là và sẽ là lũ cầm quyền duy nhất
trong lịch sử Việt Nam có đủ sự vô liêm sỉ cần thiết để bán lãnh thổ Việt Nam
vì quyền lợi vị kỷ của bọn chúng. Cho nên dù lúc này cần thiết nối lại cái
thế “môi hở răng lạnh” nhưng Tàu cộng vẫn lợi dụng lúc tập đoàn mafia cộng
sản tiếm quyền ở Việt Nam còn chưa bị lật đổ để đưa yêu sách và có hành động
lấn chiếm lãnh thổ của Việt Nam nhằm hợp pháp hóa cái việc đã rồi. Trong
việc này cả hai tập đoàn độc đảng trị cùng có lợi:
1) Phía Tàu cộng lấy thành tích lấn chiếm
để vừa thị uy vừa ve vuốt chủ nghĩa dân tộc hẹp hòi trong lòng người dân Trung
hoa đang bất mãn với chế độ. Đồng thời cũng nuôi dưỡng thường trực một ngòi nổ
chiến tranh, ảnh hưởng xấu đến sự ổn định trong vùng và của thế giới, lấy đó
làm lá bài mua bán với những nước muốn ổn định để xây dựng kinh tế và phát
triển quan hệ buôn bán quốc tế v.v…
2) Còn tập đoàn mafia cộng sản tiếm quyền
ở Việt Nam lợi dụng hành động chiếm đất của Tàu cộng để kích động lòng yêu nước
truyền thống của nhân dân Việt Nam ở trong nước và ở ngoài nước, bẻ lệch hướng
chính đấu tranh của nhân dân lúc này là yêu cầu bọn chúng phải trả lại quyền
quản lý đất nước cho nhân dân hoặc là phải dùng mọi biện pháp để lấy lại chính
quyền. Đó cũng sẽ có thể là cái cớ để tập đoàn mafia cộng sản tiếm quyền ở Việt
Nam xiết chặt vòng đai cai trị, tăng cường quyền lực và ân huệ cho giới quân
nhân và công an, công cụ chuyên chính của chế độ. Chúng sẽ dùng tay sai và
những người nhẹ dạ ở trong và ngoài nước Việt Nam để kích động tinh thần yêu
nước của người Việt Nam, nhất là ở hải ngoại, để ngộ nhận cho rằng quá tập
trung mũi nhọn nhằm lật đổ bọn cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam lúc này sẽ làm
suy yếu lực lượng bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ của Việt Nam. Bọn chúng cũng
sẽ lợi dụng việc xâm lược của Tàu cộng để xích lại gần các nước khác ở khu vực
nhằm giữ thế quân bình lực lượng với Tàu cộng và đương nhiên chúng vẫn dùng bài
bản của họ Hồ để lại là dâng đất, mà cụ thể chúng đã thi hành mới
đây nhất, đó là cuối tháng 2-1992, Võ văn Kiệt, ủy viên bộ chính trị kiêm thủ
tướng chính phủ cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam, vừa thăm Philippine, rời
Manilla trở về thì hải quân Phi lập tức tiến quân chiếm 8 hòn đảo trong quần
đảo Trường sa; và cũng hắn, sau khi thăm Mã-lai vừa rời Kuala Lumpur được 2
ngày thì hải quân Mã Lai cũng chiếm 3 hòn đảo ở quần đảo Trường sa. Trước hai
sự kiện này, cho đến nay tập đoàn mafia cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam vẫn câm
miệng không lên tiếng!(?)
Giờ đây, dù bất cứ ai có mù thật sự hoặc
có bệnh trầm kha hoạt đầu chính trị cũng không thể không thấy tập đoàn mafia
cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam, trước kia là họ Hồ cầm đầu và nay là sát thủ Đỗ
Mười cầm đầu vẫn chỉ là lũ bán rẻ đất đai Việt Nam cho ngoại bang, bán rẻ xương
máu nhân dân Việt Nam để riêng bọn chúng được phè phỡn xa hoa, trụy lạc. Kết
quả tất cả việc làm của chúng càng cho thấy bọn chúng thực chất là một tổ chức
mafia trá hình. Cho nên:
- Những nước trong khu vực Đông-nam-á
muốn có sự ổn định lâu dài và thực sự trong vùng và những nước trên toàn thế
giới muốn phát triển kinh tế, khoa học kỹ thuật, văn hóa giáo dục v.v… vì phúc
lợi của loài người thì không thể quan hệ với tập đoàn mafia cộng sản tiếm quyền
ở Việt Nam mà cần thiết phải giúp một cách hữu hiệu cho nhân dân Việt Nam lấy
lại chính quyền;
- Để thi hành thực sự những tôn chỉ và
mục tiêu cao cả của mình, tổ chức Liên hiệp quốc cần có hành động trừng phạt
tập đoàn mafia cộng sản ở Việt Nam, giúp nhân dân Việt Nam tổ chức và giám sát
cuộc trưng cầu dân ý của toàn dân Việt Nam còn ở trong nước cũng như đã phải tỵ
nạn cộng sản, phải cư trú ở nước ngoài để được tự do lựa chọn chế độ chính trị
cũng như thực sự có quyền cử người đại diện xứng đáng của mình ra gánh vác việc
nước;
- Qua kinh nghiệm đau thương của mình, nhân
dân và chính quyền các nước vừa thoát khỏi xiềng xích của chế độ cộng sản cần
giúp đỡ nhân dân Việt Nam một cách cụ thể và có hiệu quả thiết thực, trước mắt
là tẩy chay toàn diện đối với tập đoàn mafia cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam,
song song với việc sử dụng lá phiếu của mình trong tổ chức Liên hiệp quốc cũng
như trong các tổ chức khác để chống lại sự thống trị của bọn chúng ở Việt Nam;
dùng diễn đàn Liên hiệp quốc để giành lại quyền lợi làm người của nhân dân Việt
Nam;
- Nhân dân Việt Nam cần ý thức rằng vận
mệnh dân tộc và Tổ quốc Việt Nam là ở trong tay nhân dân Việt Nam, lấy sức mình
là chính nhưng không thể coi nhẹ sự ủng hộ quốc tế. ở trong nước cần giành lại các quyền tự do mà quốc tế đã thừa
nhận, tố cáo trước dư luận trong và ngoài nước những hành động khủng bố và các
tội ác khác của bè lũ tiếm quyền. Quân đội cũng như lực lượng công an còn trong
vòng kiểm soát của bè lũ tiếm quyền cần thấy được quyền lợi của bản thân và gia
đình hoàn toàn và vĩnh viễn gắn bó chặt chẽ với vận mệnh của dân tộc, hãy chống
lại lệnh đàn áp khủng bố nhân dân, bắt giam và hãm hại những người, những tổ
chức yêu nước, quay họng súng vào đầu bè lũ tiếm quyền bán nước hại dân, cùng
nhân dân làm chủ bản thân và đất nước, khỏi mang tội với cha ông cũng như những
thế hệ con cháu sau này. Các tổ chức chính trị, các hội đoàn của cộng đồng Việt
Nam ở hải ngoại hãy mau chóng gạt bỏ những bất đồng tiểu dị để nhanh chóng hình
thành một mặt trận thống nhất, hiệp thương với các các nhân và các tổ chức yêu
nước khác ở trong nước để hoạch định hành động thống nhất có hiệu quả thiết
thực và chắc chắn trong việc giành lại quyền quản lý đất nước, tránh những đổ
máu, mất mát và xáo trộn đời sống nhân dân không cần thiết. Phải nhanh chóng
bầu lên một ban chỉ đạo có kiến thức chính trị vững chắc, có lòng yêu nước sâu
sắc, có đạo đức tốt, có uy tín, có nghị lực và sự bén nhạy trước các diễn biến
phức tạp của tình hình để chỉ đạo phối hợp hành động khoa học và thâu được
nhiều hiệu quả và cũng nhằm lãnh nhận những sự giúp đỡ của quốc tế cũng như đặt
ra những yêu cầu mới đối với quốc tế.
Có thể nào mỗi con em dân tộc Việt Nam
lúc này, dù cư trú ở nước ngoài hay còn ở trong nước, có thể nhắm mắt làm ngơ
trước các tội ác của tập đoàn mafia cộng sản tiếm quyền ở Việt Nam; có thể nào
cam tâm để bọn chúng bán rẻ và tàn phá cái sự nghiệp mà tổ tiên ta đã phải
nhiều ngàn năm xây dựng và gìn giữ bằng mồ hôi, xương máu và nước mắt.
Thời cơ đã đến, đoàn kết có tổ chức với
tinh thần trách nhiệm cao chắc chắn chúng ta sẽ có sức mạnh buộc bọn tiếm quyền
trở lại làm người dân lương thiện, lấy lại quyền quản lý đất nước, làm chủ vận
mệnh bản thân. Những cuộc nổi dậy thành công của CIS cũng như các nước Đông-âu
là tấm gương cho chúng ta soi và là những bài học cho chúng ta rút kinh nghiệm.
Hoặc vinh quang bây giờ hoặc mãi mãi mang
tội với tổ tiên và hổ nhục với các thế hệ Việt Nam sau này.
Ngày 14-7-1992
Việt
Thường
Keine Kommentare:
Kommentar veröffentlichen